23

Chúng ta hiểu nhau bao nhiêu?… Chính ta hiểu ta bao nhiêu?

Hai tuần trước, trên lớp video art, trong lúc chúng nó hoàn thiện projet nhóm đầu tiên thì được cô giáo giao cho một chủ đề mới:

“Hãy quay một video chân dung!”

Và điều đầu tiên mà nó nghĩ đến về bài tập lần này đó là nó muốn thực hiện một video hoàn toàn cá nhân và riêng tư, như một cuốn nhật kí hay một chiếc gương phản chiếu lại chính mình.

Thực ra, ý tưởng rất đơn giản.

Tối hôm đấy về, nó chạy đi nài nỉ từng “thanh niên” thân dành chút thời gian quay cho nó một chiếc video nho nhỏ tầm 1 phút. Mỗi người sẽ trả lời cho nó 3 câu hỏi:

  1. Chúng ta quen nhau bao lâu?
  2. Dùng 3 từ để miêu tả về nó.
  3. Hãy kể về một kỉ niệm đáng nhớ nhất mà chúng ta có với nhau.

Rồi sau đấy nó sẽ quay một video reaction về những câu trả lời ấy. Đáng lẽ, nó sẽ quay vào đúng ngày sinh nhật. Nhưng, cuối cùng, vì đầu óc ngớ ngẩn quên không sạc máy ảnh, thành ra phải đợi thêm 1 tuần. Vì đây là một video reaction nên nó hoàn toàn không được biết mọi người sẽ nói gì. Đồng thời, nó chỉ được phép quay 1 lần duy nhất liền mạch từ đầu đến cuối để cảm xúc được trọn vẹn nhất. Ý tưởng đơn giản vậy đấy, nhưng kết quả đem lại cho nó khá nhiều bất ngờ.

Trước khi nghe nó lảm nhảm về trải nghiệm lần này, hãy cùng nó xem hết video này đã nhé!

Về phần hình, như mọi người thấy thì nó chỉ để lại những đôi môi mấp máy, ghép chúng thành một video, cho vào điện thoại và để trước mặt mình. Trông cũng khá giống khẩu trang ấy nhỉ? Đùa đấy! Khi ghép mặt nó với nửa mặt dưới của các thanh niên ấy, có lẽ sẽ khiến mọi người tò mò không biết cảm xúc của từng người là gì. Còn nó thì dường như đã nhìn thấy một chân dung khác của chính mình. Hầu hết đều khá hài hước và kì cục tạo nên từ sự lệch lạc về khuôn mặt, về khung hình hay do những chuyển động của mọi người và cả nó trong lúc thực hiện. Những gương mặt ấy rõ ràng chẳng đẹp cho lắm nếu không muốn nói là xấu tệ, nhưng với nó thì đó là một sự không hoàn hảo thú vị.

Mọi người có thể thấy rõ ràng đây là một cuộc đối thoại nhưng lại có phần giống như là độc thoại với chính mình. Tuy nhiên, người nói và người nghe kết hợp với nhau chứ không hòa thành một thể thống nhất. Nhịp điệu biểu cảm giữa nửa mặt trên và nửa mặt dưới là không giống nhau. Nó xử lí những gì nghe được về chính mình và phản ứng lại bằng ánh mắt.

Sự giao tiếp sẽ chỉ hoàn thành tốt nhất nhiệm vụ của nó khi chúng ta thực sự hiểu nhau nhưng đồng thời sẽ luôn tồn tại một giới hạn nơi ngăn cách giữa những cái tôi “gắn kết một phần” ấy.

2

Nếu vậy, chúng ta hiểu nhau đến đâu? Ta tự hiểu bản thân đến đâu? Và cái bản thân ấy là ai?

Cuộc đời được tạo nên từ những cuộc gặp gỡ dài ngắn khác nhau. Phụ thuộc vào những gì bạn cho mọi người thấy, mà mỗi người sẽ có một cách hiểu rất riêng về con người bạn. Rồi sau đó những cách hiểu ấy quay trở lại như những mảnh ghép cùng kết hợp với những gì bạn cảm nhận về chính mình để tạo nên một bức chân dung hoàn chỉnh. Bạn có thể đồng ý hoặc không về những gì mọi người nghĩ về bạn nhưng không thể phủ nhận ý nghĩa của chúng trong cuộc sống của chính mình.

Nó cảm giác như mình đã bị nhốt trong bức tranh ấy cả một ngày sau đó, cho đến khi bắt đầu viết những dòng này. Bởi lẽ những ấm áp ấy đã chạm đến hạt mầm mà nó cất giấu sâu nhất.

Có những bí mật đến bây giờ mới được bật mí, những suy nghĩ đến bây giờ mới được chia sẻ. Cũng có những kỉ niệm mà nó còn chẳng biết đến sự tồn tại của chúng cho đến tận khi quay video.

Và những kỉ niệm ấy dù vui dù buồn cũng đều là nguồn nhiên liệu vô hạn đưa chúng ta tiến về phía trước. Để chúng ta biết mình vẫn đang tồn tại trên thế giới này, hay trong một ai đó. Họ cũng vậy, họ tồn tại trong ta. Sau tất cả thì nó chỉ mong sự tồn tại của mình, giống như bà đã nói, là nụ cười khiến “mọi nỗi lo tan biến… và… nỗi vui trở lại”. Nó chẳng hề biết bà sẽ nói những gì, không ngờ vậy mà lại có một cái kết hoàn hảo cho chiếc video này.

Thỉnh thoảng nghe trong video của mọi người có tiếng gà gáy, tiếng tivi, xe máy cũng làm nó nhớ Hà Nội ghê ấy. Cảm ơn những chiếc môi rất nhiều nhé!

P/s: Viết xong tự nhiên nó nảy ra ý tưởng sắp đặt lúc nộp bài. Nó sẽ cho chiếc video này vào trong hộp. Một chiếc hộp đựng đồ lưu niệm mà mỗi chúng ta ai cũng phải có. Cũng như chúng ta ai cũng cần phải trân trọng những người xung quanh mình và những khoảnh khắc đẹp trong đời.

Advertisement

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.